Ta bước ngại ngùng trên lớp bùn non
nơi ngày xưa từng tung tăng ngụp lặn
tay bỡ ngỡ cầm cây chèo khua nước
cứ quay tròn như gặp xoáy giữa sông
con cá thầy tu suốt đời không kinh kệ
sống vô tư giữa đám sinh lầy
những cây bần tỏa ra ngàn cội rễ
lớn lên giữa đầm nước mênh mông
sông hồ với tháng ngày của tuổi
giữ hồn người gắn bó thơ ngây
ta về tắm lại bên bờ nước
vớt đóa sen xanh mọc giữa hồ
vô tình gởi lá mùi quyến luyến
áo thu phong hờ hững liệng trên cành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét