Có ai nghe buổi trưa hè đang nói
một lời yêu như khe khẻ ngân nga
loang trong gió rãi trên từng mái ngói
từ quê vời vợi đến mọi nhà
trên từng không mặt trời hồng lắng đợi
nghe đâu đây êm ả tiếng à ơi
ngoài bờ tre tiếng chân người bước vội
ru giấc nồng em bé ngủ trong nôi
ồ vui lắm tiếng gọi nhau dùng bữa
vị nồng nàn hơi thở của nồi khoai
bầy trẻ nhỏ ngồi quanh như bầy kiến
một nồi cơm một chảo ca loay hoay
trưa cho chị vài giây cho con bú
nhìn lại mình bà mẹ lắm thương yêu
trưa đơn sơ cho anh vài giây phút
soi lại mình lấm đất dưới ruộng sâu
bờ tre gió rì rào như tiếng sáo
trưa giản dị cho ta điều suy nghĩ
yêu cuộc đời còn vất vã đơn sơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét