đương xuân sương đọng trên cành lá
gió trải lên đời nỗi khát khao
trái chín trên cành hồng hơi thở
ngu ngơ đón nhận phút tiêu dao
làm sao không chạnh lòng lữ khách
một sáng xuân vơi sắc cúc đào
lòng ai cô tịch sầu lẻ bóng
ngọn gió phiêu bồng đã vút cao
ai về kết lại muôn tơ mộng
dệt mảnh tình hờ trong giấc mơ
ai ngồi uống cạn dòng dư lệ
thương cảm bèo mây kiếp hững hờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét