Ôi đêm xuống cứ lạnh dần đôi mắt
cứ lạnh dần từng giọt lệ tuôn rơibước chân ai kéo lê trên đường vắng
người có về cho bao nỗi sầu vơi
Sao ta mãi đợi chờ trong im lặng
để đêm dài châm chậm bước đi qua
chiếc đồng hồ kêu hoài tích tắc
đếm dùm ta những khoảnh khắc nhạt nhòa
Giữa đời mình biết đâu là dĩ vãng?
biết đâu là bóng dáng tương lai?
yêu tha thiết để rồi xa biền biệt
Ôi cuộc tình sao vội vã tàn phai?
Ta xa nhau từ hình hài yêu dấu
từ tháng ngày nồng ấm đã bao lâu
treo giấc mộng trên cành đầy trái chín
bỗng ngỡ ngàng rụng vỡ bởi vì đâu?