Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

Nhớ

những lúc nhớ tâm hồn như hâm nóng
máu tràn lên, tim đếm nhịp chờ mong
người hỡi, dẫu bóng hồng xa xăm quá!
mãi vời trông, hy vọng ngập cõi lòng

lòng em tôi trăm đài chen quanh nhụy
còn lòng tôi như quả ngọt si cành
cuộn lấy hạt yêu tưới mật ngọt lành
sợ mưa gió vùi thân vào hiu quanh

quên quyển vở mong manh buồn than thở
tôi chẳng mơ mây biếc với trăng thanh
thôi thì nhặt mảnh trăng sầu rụng vỡ!
qua cầu mơ, ai có nhớ tôi chăng?

ôi mơ ước chở tôi về lối mộng
hoa ngược dòng trôi lại bến tình tôi
rồi đôi kiến, cánh kề đôi cánh mỏng
ôm ấp hồn nhau ngủ suốt mùa đông

nhớ là bệnh của lòng tôi muôn thuở
nắng hàng cây mưa bỡ ngỡ giọt thưa
tôi yêu em mà lòng còn ngờ ngợ
tôi yêu em yêu biết mấy cho vừa!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét